Ẩn mình trên cao nguyên đá Hà Giang, làng Sảo Há mang vẻ đẹp vừa tĩnh lặng, vừa ma mị. Mùa xuân, khi hoa mận nở trắng thung lũng, ngôi làng được gọi là “làng địa ngục” lại hiện lên rất khác: hoang sơ, bí ẩn nhưng cũng đầy cuốn hút với những ai mê khám phá.
Làng Sảo Há, theo tiếng Mông có nghĩa là “thung lũng trên cao”, nằm tách biệt giữa núi đá Hà Giang, quanh năm phủ trong làn sương trắng. Có lẽ chính vị trí địa lý đặc biệt ấy đã khiến nơi đây gắn với cái tên “làng địa ngục” – một cái tên nghe qua đã đủ khiến nhiều người tò mò, thậm chí có phần e dè trước khi đặt chân đến.

Hành trình đến Sảo Há bắt đầu từ đường quốc lộ, rẽ vào con đường nhỏ dài khoảng 7km. Những km đầu tương đối dễ đi, nhưng càng vào sâu, đường càng hẹp và dốc, đặc biệt khoảng 2km cuối khá thử thách. Nếu có ý định ghé thăm, nên chọn xe khỏe và tay lái vững để hành trình được trọn vẹn và an toàn hơn.

Ngay khi bước qua cổng làng, cảm giác đầu tiên không phải là ồn ào hay nhộn nhịp, mà là sự tĩnh lặng đến lạ. Ở đầu làng có hai ban thờ, con đường đất dẫn vào uốn lượn giữa những hàng cây xanh, tạo nên khung cảnh vừa đẹp, vừa mang nét ma mị rất riêng. Không ít người cảm thấy gai lạnh sống lưng khi mới đặt chân đến, bởi không gian quá trầm, quá yên, khác hẳn với những bản làng vùng cao quen thuộc.


Sảo Há là nơi sinh sống của đồng bào Mông. Cuộc sống nơi đây vẫn giữ nhiều nét nguyên sơ. Phần lớn người dân không nói tiếng Việt, giao tiếp vì thế có phần hạn chế, nhưng chỉ cần một ánh nhìn, một nụ cười mộc mạc cũng đủ để cảm nhận sự hiền hòa và năng lượng lành từ họ. Đi sâu vào trong làng, thỉnh thoảng bắt gặp những chiếc hòm gỗ đặt phía sau nhà, hay những sợi dây đỏ buộc vào thân cây – những chi tiết nhỏ nhưng đủ khiến du khách vừa tò mò, vừa không khỏi rờn rợn. Đó có thể là phong tục, cũng có thể là những dấu ấn văn hóa tâm linh đã tồn tại từ lâu trong đời sống của người Mông nơi đây.


Mùa xuân là thời điểm Sảo Há đẹp theo một cách rất riêng. Hoa mận nở trắng cả thung lũng, phủ lên không gian một màu tinh khôi, nhưng lạ thay, sắc hoa ấy vẫn không xóa đi được cảm giác hiu quạnh vốn có của ngôi làng. Sương mù bảng lảng, nhà trình tường ẩn hiện, những lối đi nhỏ vắng bóng người… tất cả hòa quyện tạo nên một khung cảnh vừa thơ, vừa bí ẩn, rất dễ khiến người ta đứng lặng lại lâu hơn dự định.


Điều thú vị là, dù mang cái tên “làng địa ngục”, Sảo Há không hề đáng sợ như nhiều người vẫn tưởng. Ngược lại, vẻ đẹp của làng nằm ở chính sự tĩnh lặng, nguyên sơ và cảm giác tách biệt hoàn toàn với thế giới ồn ào bên ngoài. Hiện nay, trong làng đã bắt đầu xuất hiện những homestay nhỏ, mở ra cơ hội cho du khách ở lại qua đêm, cảm nhận trọn vẹn hơn nhịp sống và không gian đặc biệt của Sảo Há khi màn đêm buông xuống.



