Cao Bằng vào mùa cuối năm đẹp rực rỡ với thác nước đầy, đồi cỏ cháy vàng và những bản làng mờ sương. Đây là hành trình 4 ngày khám phá thiên nhiên, văn hóa và ẩm thực hấp dẫn nhất dành cho những ai đang tìm một chuyến du lịch chill mà trọn vẹn.
Những ngày cuối năm, khi miền núi phía Bắc bước vào mùa lạnh khô, Cao Bằng trở thành điểm hẹn lý tưởng cho những ai muốn tìm về thiên nhiên hùng vĩ, bản làng mờ sương và những thác nước đầy sức sống. Đây cũng là thời điểm phong cảnh đẹp nhất trong năm – trời trong, nước dồi dào, đồi cỏ đổi màu và lá rừng bắt đầu chuyển sắc.
Trong chuyến đi 4 ngày, nhiếp ảnh gia trẻ Phạm Quang Tuyên (31 tuổi, Hà Nội) đã ghi lại hành trình khám phá mảnh đất Cao Bằng theo cách trọn vẹn và cảm xúc nhất, từ di chuyển, lưu trú đến những điểm phải đến và những món phải thử.

Hành trình bắt đầu bằng chuyến xe đêm quen thuộc từ Hà Nội. 21h lên xe Thanh Ly ở bến Mỹ Đình, ngủ một giấc là 5h sáng chạm đất Cao Bằng – không ồn ào, không vội vã. Thuê xe máy giá 180.000 đồng/ngày, tranh thủ chợp mắt ở nơi thuê xe trước khi trời sáng rồi bắt đầu tận hưởng ngày đầu tiên.

Về lưu trú, Tuyên chọn Nasan Homestay cho hai đêm đầu – điểm nghỉ nằm ngay cạnh thác Thoong Gót. Mỗi sáng thức dậy là nghe tiếng thác đổ ầm ào, mở cửa ra là thấy mây bảng lảng trước núi. Homestay rộng, sạch, đủ tiện nghi mà vẫn giữa được nét mộc mạc. Đêm thứ ba, anh chuyển đến Ba Quáng Panorama – homestay nổi tiếng với góc nhìn đẹp “tắt thở” hướng đồi cỏ Ba Quáng. Chỉ có điều nằm xa trung tâm nên chuyện ăn uống hơi bất tiện.

Trong 4 ngày, mỗi điểm đến đều mang một vẻ đẹp riêng, từ núi thủng Mắt Thần, làng đá cổ Khuổi Ky cho đến thác Bản Giốc. Ngày đầu tiên, Tuyên dành trọn cho những điểm gần thành phố như Ngọc Côn, nơi những thửa ruộng uốn cong bên dòng Quây Sơn, đẹp nhất vào mùa lúa chín. Làng đá cổ Khuổi Ky vẫn giữ nguyên những ngôi nhà đá rêu phong, rất hợp cho ai thích ảnh vintage. Động Ngườm Ngao thì kỳ vĩ đến mức đi một lần thôi cũng đủ khiến bạn nhớ mãi.

Ngày thứ hai là hành trình của thác nước. Thác Cò Là chưa hồi phục hoàn toàn sau bão nhưng vẫn có nét đẹp hoang hoải đặc trưng của vùng cao. Thác Thoong Gót ngay cạnh homestay là nơi Tuyên ngắm sáng – chiều không biết chán. Nhưng đỉnh cao vẫn là thác Bản Giốc, hùng vĩ và tràn đầy sức sống nhất từ tháng 10 trở đi. Tuyên khuyên nên đến từ 11h – 15h, thời điểm nước đổ mạnh và ánh nắng đẹp nhất.

Ngày thứ ba đưa anh đến hồ Bản Viết, nơi những hàng phong hương chuyển đỏ cuối thu, tạo nên cảnh sắc rất “châu Âu giữa lòng Đông Bắc”. Và dĩ nhiên, không thể bỏ qua đồi cỏ Ba Quáng, tọa độ nhất định phải đến trong hành trình 3 – 4 ngày ở Cao Bằng. Mùa cỏ cháy từ tháng 10 đến tháng 11 khiến cả ngọn đồi rực lên trong ánh nắng, đặc biệt đẹp lúc bình minh và hoàng hôn.

Ngày cuối cùng, Tuyên chọn những điểm nhẹ nhàng: làng hương Phia Thắp, nơi cả làng vẫn giữ nghề làm hương truyền thống; và suối Lênin, nước xanh trong vắt, soi thấy đáy và đàn cá bơi lội.
Ẩm thực Cao Bằng cũng là một phần quan trọng của chuyến đi: bánh cuốn trứng nước xương ngọt lịm, phở chua, phở vịt quay, vịt áp chao, thạch đen Trùng Khánh, bánh bò đường trắng, bánh phù noòng… Tất cả đều mộc mạc nhưng lạ miệng và đặc trưng chỉ Cao Bằng mới có.

Điều thú vị là Cao Bằng rất hiếm khi “chặt chém”, người dân dễ thương, chất phác và sẵn sàng chỉ đường, giúp đỡ du khách. Tuyên chia sẻ: “Muốn chụp ảnh đẹp thì cứ chọn ngày nắng, vì hơn nửa các điểm du lịch là thác suối. Nhưng dù trời có bớt nắng đi nữa thì cảnh Cao Bằng vẫn có một nét rất riêng, rất cuốn”.
Cao Bằng mùa cuối năm là thế: hùng vĩ mà bình yên, đẹp đến mức khiến người ta muốn quay lại thêm lần nữa, chỉ để nhìn thác Bản Giốc xanh hơn, sương Ngọc Côn dày hơn hay đồi cỏ Ba Quáng cháy vàng thêm chút nữa.
